“Bác sĩ nói với tôi là họ chẳng thể làm gì được nữa, họ dự đoán tôi chỉ còn sống vài tuần nữa và chắc chắn không bao giờ có thể vượt qua mốc này…”.
Ai cũng mong mình có cuộc sống viên mãn, ít ốm đau bệnh tật và nhất là tránh xa "án tử" mang tên ung thư. với phụ nữ nói riêng thì có lẽ, Vì một giây phút chủ quan...Tôi từng nghĩ rằng, mình là một "bà chúa" thời gian bởi bản thân còn trẻ và lại giàu sức khỏe. nhưng rồi tôi rơi xuống một vòng xoáy vô định khi nghe bác sĩ nói rằng: cô sắp chết vì Khi đặt bút lên viết bức thư này, tôi được các chuyên gia dự đoán chỉ còn sống ít nhất vài tháng là cùng. Thực sự khi biết tin, bản thân tôi chẳng thể chấp nhận nổi chuyện này bởi tôi còn rất nhiều dự định để làm, chẳng hạn như đón Giáng sinh với gia đình hay sinh nhật lần thứ 42 tuổi. Chúa ơi, tôi muốn sống để làm những việc đó…
Câu chuyện bắt đầu từ năm 2011, bỗng dưng ngực trái của tôi bị sưng và viêm lên khá lớn, gấp 1,5 lần so với bình thường. Tuy nhiên tôi cũng chẳng để tâm quá nhiều đến nó và vẫn đi làm mỗi ngày, đến tối về thì lên giường ngủ rồi hy vọng sáng mai dậy sẽ hết bệnh.
Bẵng đi 6 tuần ngắn ngủi, ngực của tôi ngày một khó chịu và to đến mức không thể mặc áo lót được nữa. sau khi kể chuyện với người nhà, mọi người đã lên mạng tìm kiếm và thấy gợi ý cục u đó là dấu hiệu của Hóa ra đọc kỹ tôi mới biết, cục u kia chỉ là một trong vô vàn dấu hiệu ban đầu của Khoảng sau đó vài ngày, vị bác sĩ ấy đột nhiên gọi điện mời tôi lẫn chồng tôi – anh michael, đến để nghe kết quả xét nghiệm. "nó không phải là Nhưng rồi cuối cùng phép màu vẫn không xuất hiện, tôi thật sự bị Về đến nhà báo tin, cả gia đình liền quây quần bên bàn để cùng động viên và đưa ra giải pháp giúp tôi vượt qua cơn nguy khốn này. Em gái tôi Deborah nói rằng, sao chị không cắt cả đôi vú luôn để triệt bệnh tối đa. Tuy nhiên vốn bản thân đang chưa chấp nhận sự thật là mắc ung thư, cộng thêm việc nghe quan điểm của em ấy thì tôi như nổi khùng lên và mắng xối xả "Không bao giờ muốn ngồi như thế này để nói chuyện nữa"….
Tôi nhập viện và nghĩ chắc mình sẽ trầm cảm tới chết chứ không phải do bệnh May thay, tôi đã lấy lại sự lạc quan để tiếp tục xạ trị nhờ người chồng michael yêu dấu của mình. "anh sẽ chờ em sau Sau khi phẫu thuật và xạ trị, bác sĩ thông báo khối u hầu như đã loại bỏ hết nên hãy vui mừng lên. ông còn dặn tôi phải dùng tamoxifen thêm 5 năm tới để ngăn không cho các Bỗng một hôm nọ, vào tháng 2/2013, tôi bắt đầu ho nặng nên liền tức tốc đi khám. bác sĩ ban đầu chẩn đoán rằng đây là bệnh hen suyễn mãn tính nên chẳng có gì phải lo, đến cả vị bác sĩ chuyên khoa Dù chồng liên tục động viên rằng, em đã từng "đánh bại" nó một lần rồi cơ mà, tại sao phải Hiện tại tôi đang thở oxy 24/7 và deborah phải đến tiêm thuốc chống đông máu hàng ngày. tuy rất đau nhưng tôi vẫn muốn để lại những ký ức Tôi cũng tự tay đi chọn màu quan tài lẫn nơi mà mình sẽ yên nghỉ nữa đấy. Thậm chí tôi còn bảo nơi tổ chức tang lễ giữ bí mật về màu ấy để gây sự bất ngờ cho mọi người nữa là đằng khác. Bản thân tôi cũng hy vọng nó sẽ làm dịu đi nỗi đau mất mát khi gia đình và bạn bè đến viếng...
Hiện tại tôi hầu như đã làm xong tất cả mọi việc mình muốn trước khi nhắm mắt. duy chỉ có 2 việc chưa thể làm là đến queenstown chơi một chuyến vì sức khỏe không cho phép. thứ hai là viết một bức thư Cám ơn bạn đã đọc bức thư này và hy vọng bạn sẽ gặp mọi điều tốt đẹp nhất,
Leanne Smith.
Theo Breastcancerfoundation
Nguồn: Afamily (https://afamily.vn/sap-qua-doi-vi-ung-thu-vu-nguoi-me-3-con-de-lai-buc-tam-thu-cuoi-cung-khien-nhan-loai-them-mot-lan-so-hai-ve-cai-ket-cua-can-benh-quai-ac-20201021120609642.chn)