Dù tuổi đã cao nhưng suốt 27 năm qua bà Trương Thị Hội Tố cùng nhiều thành viên khác tại phòng tư vấn sức khoẻ cho nhân dân thuộc phường Giáp Bát (Hoàng Mai, Hà Nội) đều khám miễn phí cho người bệnh.
Cứ đều đặn sáng sớm thứ 2 hàng tuần, bà Trương Thị Hội Tố (87 tuổi ở Thanh Xuân, Hà Nội) lại bỏ 70 nghìn tiền túi ra đi từ nhà ở đường Nguyễn Viết Xuân đến “phòng khám” miễn phí tại trụ sở Hội Chữ thập đỏ phường Giáp Bát (nằm trên ngõ 119 đường Giáp Bát, Hà Nội). Nơi khám miễn phí cho Câu chuyện về những bác sĩ có mái đầu bạc tận tuỵ khám bệnh, tư vấn cho Suốt 27 năm qua đều đặn thứ 2 hàng tuần “phòng khám” được mở miễn phí cho Bà Tố cùng mọi người tại “phòng khám” đến nơi cũng là lúc nhiều người kéo đến để được đo huyết áp, lấy Thu*c cảm cúm, đau lưng, sưng tấy… về uống. Căn phòng được chia thành những góc khác nhau, gọn gàng, ngăn nắp như mọi Dù tuổi đã cao nhưng khuôn mặt bà Tố luôn nở nụ cười hiền hậu. Khi ai đó hỏi về tình trạng sức khoẻ của mình, bà Tố lại nhỏ nhẹ trả lời những câu hỏi của người bệnh. Bà bảo, nói là ‘phòng khám’ chứ thực tế đây chỉ là phòng tư vấn sức khoẻ cho nhân dân.
Bà Tố là người đầu tiên lập ra phòng khám miễn phí giúp mọi người.
Chia sẻ về ý tưởng mở ‘phòng khám’ miễn phí, bà Tố nhớ lại, xuất phát từ những lần bà đạp xe hàng chục cây số đến các vùng ngoại thành để khám chữa bệnh cho những người có hoàn cảnh khó khăn. Mỗi lần như vậy, bà có dịp đến gần các bệnh nhân hơn, cảm nhận được sự khốn khổ của những người khi mắc phải bệnh tật…cũng kể từ đó bà ao ước mở Bà Tố kể, năm 1966 bà là Phó Hiệu trưởng Trường cao đẳng Y tế Nam Ðịnh, cũng từng là bác sĩ chuyên Khoa Sản – Bệnh viện tỉnh Nam Định. Sau đó là chuyên gia y tế nhiều năm ở Cộng hòa Angola, năm 1992, bà về hưu theo chế độ và chuyển lên Hà Nội sinh sống cùng gia đình.
Đồng hành cùng bà Tố là bà Sóc. Dù đã 91 tuổi nhưng bà Sóc vẫn rất minh mẩn, tinh nhanh.
Nhiều cơ sở y tế tư nhân bấy giờ mời bà cộng tác với mức lương cao, nhưng người phụ nữ có chồng là liệt sĩ đã chọn con đường thiện nguyện để gắn bó nốt phần đời còn lại. Khi ý tưởng đã có, bà may mắn gặp được y tá Lê Thị Sóc (91 tuổi), cán bộ về hưu của Bệnh viện Xanh Pôn, hai người đã cùng nhau xây dựng phòng khám, đồng thời bà cũng thuyết phục được những đồng nghiệp đã về hưu cùng tham gia.
“Tôi nghĩ người dân họ ốm đau nên mới tìm đến bác sĩ, khi ra khám ở bệnh viện lại rất đông. Chúng tôi là những người có chuyên môn, ở nhà lại nhàn rỗi không làm gì, sao không làm việc có ích để giảm tải cho bênh viện. Tôi làm việc này từ tâm chứ không vì mục đích kiếm tiền”, bà Tố nói.
Vào mỗi sáng thứ 2 nơi đây luôn nhộn nhịp người đến thăm khám.
Thời gian đầu, khi chưa nhiều người biết đến, để có Thu*c điều trị “Nhiều người khi họ biết tôi rồi họ mang Thu*c đến biếu, có người họ chữa khỏi còn dư Thu*c thì họ cũng dồn lại mang ra tặng. Khi có Thu*c chúng tôi phân loại ra từng loại cất gọn gàng, phân loại cả những Thu*c đã cận hoặc hết hạn sử dụng bỏ đi. Với những người có biểu hiện bệnh nặng chúng tôi đêu khuyên đến bệnh viện, chúng tôi chỉ tư vấn lấy Thu*c cho những người mắc bệnh thông thường”, bà Tố bộc bạch.
Ông Đức cũng đã gắn bó với phòng khám đến nay được 4 năm.
Tủ Thu*c được xếp ngăn nắp từng loại.
Sau 7 lần đổi dời, giờ đây các bác sĩ, y tá mới có một ‘phòng khám’ khang trang làm nơi tiếp đón bệnh nhân. Những lớp thế hệ bác sĩ, y tá cùng nhau làm nên ‘ngôi nhà chung’ ngày ấy, bây giờ người còn, người mất, chỉ còn lại bác sĩ Tố và y tá Sóc. Có thời điểm, Tính đến nay còn 2 bác sĩ, 2 y tá và 1 dược sĩ duy trì công việc. Thế nhưng do tuổi cao, các các ông bà đều ở độ tuổi U80, U90 chỉ có thể khám vào sáng thứ 2 hàng tuần.
Tuổi đã cao nhưng cứ đến ngày dù mưa hay nắng bà Tố đều đi xe ôm từ nhà sang phòng khám. Bà biết ở Khi được cho Thu*c mọi người phân loại từng nhóm Thu*c, xem kỹ hạn sử dụng.
“Dù thế nào tôi cũng phải đến đây vì không thể để mấy chục người ốm đau chờ mình được. Họ nghèo nên ốm nặng mới tìm đến bác sĩ. Mình không đến thì họ dựa vào đâu? Ra đây tôi thấy vui, khoẻ và có ích lắm, lúc nào không ra là thấy nhớ”, bà Tố tâm sự.
Trước đây bà và bà Sóc là người trực tiếp thăm khám, tuy nhiên tuổi đã cao, tai nghe không được rõ cho nên các bà lùi về sau để những người nhanh nhẹn hỗ trợ người bệnh. Ngồi kế bên bà Tố, bà Lê Thị Sóc (91 tuổi) dù hơi lãng tai nhưng còn rất tinh nhanh. Bà Sóc tham gia công việc này đều được các con cháu ủng hộ nhiệt tình. Bà thấy vui khi ai đó thấy khoẻ mạnh lên.
‘Trước đây bà Tố ở phường Tương Mai, tôi ở phường Giáp Bát, cùng tham gia trong Hội Chữ thập đỏ. Nghe bà Tố tâm sự về ý tưởng mở Từ bác sĩ đến những bệnh nhân khi bước vào Bà Nguyễn Thị Quỳnh Hoa – Phó chủ tịch UBND phường Giáp Bát tặng hoa chúc mừng nhân ngày Thầy Thu*c Việt Nam tới các bà.
Là một bác sĩ, vợ một liệt sĩ, bà Tố luôn tâm huyết với các hoạt động xã hội. Bên cạnh việc duy trì hoạt động của “Tôi và các đồng nghiệp ở đây lo rằng, một ngày kia, tất cả đều không cưỡng lại được số mệnh, Bà bảo, bà chỉ mong sức khỏe để tiếp tục được làm việc có ích cho xã hội, để được trò chuyện vui tuổi già cùng các bệnh nhân khi tới đây. Dù chỉ là đo huyết áp, hay tư vấn hỏi han về Thu*c uống bà cũng cảm thấy vui và mãn nguyện.
Bà Minh vui vẻ khi được cấp Thu*c miễn phí giúp bà đỡ bệnh và không mất mua Thu*c.
Trước đó bà Minh cũng đi khám ở bệnh viện.
Nhìn những hành động, cử chỉ, nụ cười thân thiện của các bác sĩ tuổi gần 90 dành cho mỗi bệnh nhân, tôi mới thực sự cảm nhận hết tấm lòng y đức cao cả tại nơi này. Họ là những người đang gạn chắt chút sức lực còn lại trở thành điểm tựa tinh thần cho từng bệnh nhân, gia đình mỗi khi tìm đến đây.
Bà Lê Thị Hồng Minh – một “Mọi người ở đây vui vẻ lắm, tôi hay đến đây khám rồi nói chuyện, giảm căng thẳng tuổi già. Phòng khám như thế này rất cần thiết cho Bà Nguyễn Thị Quỳnh Hoa – Phó chủ tịch UBND phường Giáp Bát cho biết, đây là việc làm rất có ích của các bà đã giúp đỡ Bà Nguyễn Thị Quỳnh Hoa – Phó chủ tịch UBND phường Giáp Bát, cho hay, phòng tư vấn cho nhân dân của bà Tố và những đồng nghiệp của bà được chuyển về phường này từ năm 2004, hoạt động duy trì đều đặn. Từ ngày có phòng tư vấn trên địa bàn đã giúp được cho rất nhiều người. Những “Chính quyền và