Khẩu trang y tế người ta hét giá trên trời nhưng Hoa cũng yên tâm mình đã mua được 10 hộp đủ dùng cho cả nhà 1 thời gian rồi, thế nhưng rồi 1 ngày 2 hộp bỗng không cánh mà bay. Hoa liền chất vấn...
Giữa tâm bão dư luận về virus corona ngày càng nóng lên, cac con số nóng lên từng giờ, thì người lo lắng nhất trong nhà chính là các bà vợ. Ngoài nỗi lo về sức khỏe thì còn trăm nỗi lo khác. Mấy hôm vừa rồi, giá Ấy thế mà mới được 2 ngày bỗng dưng Hoa thấy trên tủ chỉ còn 8 hộp khẩu trang. Hoa liền hỏi các con xem có mang Hoa sửng sốt 2 hộp Tối hôm đó Hoa quay về lúc 9 giờ tối và cảnh tượng trước mặt cô là nhà mình khóa cửa, tối đen, tịnh trong nhà không một bóng người. Hoa liền nhấc máy gọi hỏi chồng đang làm gì. Hùng vui vẻ: "Thì anh đang xem tivi. Bắt anh ở nhà một mình có việc gì làm đâu". Quả thật trong điện thoại của Hùng có tiếng tivi thật. Điều Hoa nghi ngờ chính là Hùng đang ở bên nhà cô Vân kia, nếu không anh đã chẳng dối trá với cô như thế.
Hoa theo dõi 15 phút nữa vẫn không có động tĩnh gì thì quyết định bấm chuông nhà Vân. Cửa nhà Vân không nhìn ra ngoài được nên Vân không biết ai đang gọi cửa bên ngoài. Đến lúc mở cửa thấy trước mặt là Hoa thì Vân cuống cuồng ra mặt. Nhưng Vân trấn tĩnh ngay: "Chị có việc gì mà qua nhà em muộn thế?". Hoa nói cần xin ít tỏi. Vân liền bảo Hoa đợi chút định quay người vào lấy, nhưng Hoa lách người vào luôn: "Nay chồng tớ đi vắng nên vào uống với Vân tách trà đã rồi lấy tỏi sau cũng được". Vân liền nói khéo: "Nhà em hôm nay lại có khách, có bà chị họ tới chơi đang ở trên gác. Hẹn chị hôm khác nhé". Hoa đã đủ liếc mắc để nhìn thấy đôi xăng đan quen trước cửa và hiểu ra vấn đề đúng như cô dự đoán. Đây là điều đau lòng nhất mà cô gặp, nhưng cũng phải đối diện thôi.
Hoa vẫn cứ quả quyết đi vào rồi tỏ vẻ ngạc nhiên rằng chồng mình đang ở đây à mà có đôi dép trước cửa. Vân lại bao biện nhanh: "Đâu chị, cháu nhà em nãy dép nó bị đứt chiều sang mượn anh nhà tạm đôi xăng đan". Hoa liền hỏi nhanh: "Thế Hoa nói không phải cô không biết chồng mình đang ở trên gác, đừng để cô phải làm to mà lên lôi anh ấy xuống, cách văn minh nhất là cô ả hãy gọi Hùng xuống đây. Đến nước này thì Vân biết mình chẳng còn cách nào nữa. Vân thanh minh: "Không phải như chị nghĩ đâu. Là anh ấy mang sang cho cu con nhà em mượn rồi lên nhà uống chén trà thôi". Hoa nhếch mép: "Vâng chị họ nhà cô đó. Thôi để tôi lên tự gọi".
Hoa chạy lên gác thì thấy Hùng đang bối rối ngồi ở đó, trên người chỉ có chiếc quần đùi và cái áo khoác. Hoa cảm thấy trái tim mình tan vỡ thêm 1 lần nữa, dù chuyện này không ngoài dự đoán của cô. Hoa nói: "Anh về lấy thêm 3 hộp Hùng quỳ luôn xuống xin Hoa tha thứ, anh ôm vào chân Hoa như một kẻ tội đồ nhưng Hoa hất ra và bước đi: "Tôi luôn thích người tử tế nhưng không phải là cách giúp đỡ người khác kiểu bẩn thỉu này. Quần áo tôi để trước cửa. Nếu không có hộp