MangYTe

Tâm sự hôm nay

Cảm xúc mùa thu

Đứng ven hồ Ngọc Khánh chờ đón con đi học về. Gió cào trên mặt hồ gợn sóng, lá cây bay nhảy xào xạc, nắng nhuộm vàng những thảm cỏ... Mùa thu đến rồi!
Mục lục
(SKDS) - Đứng ven hồ Ngọc Khánh chờ đón con đi học về. Gió cào trên mặt hồ gợn sóng, lá cây bay nhảy xào xạc, nắng nhuộm vàng những thảm cỏ... mùa thu đến rồi! Thoắt một cái, đầu đã hai thứ tóc, ngày ngày làm trách nhiệm của một công chức, một người cha. Thời gian trôi đi nhanh quá, nếu không ngoảnh nhìn lại, nếu không nhấm nháp những ngày tháng đẹp đẽ này thì than ôi... chẳng mấy chốc là về hưu. mùa thu luôn mang cho tôi nhiều cảm xúc. Không chỉ là công dân của một nước có ngày độc lập vào mùa thu mà còn vì những ngày tháng quan trọng của đời tôi, như vết chém vào cái cây thời gian, đều là những ngày thu.

Nhớ ngày nào nhận được giấy gọi vào học Trường Y Hà Nội - ngày 03/10/1986. Tôi mặc chiếc áo mới do anh tôi gửi ở Liên Xô về, chiếc áo bay màu cốm, đi chiếc xe đạp tự sơn tay, vào Trường Y nhập học. Mái trường ngày ấy đâu khang trang như bây giờ. Dãy nhà E lợp ngói một tầng, trên bãi cỏ có trồng những cây bạch đàn thẳng tắp, chúng tôi túm năm tụm ba để phân lớp, phân tổ. Hơn 60 sinh viên của lớp D, từ mọi miền của đất nước. Cán bộ lớp phần lớn là những anh “già” đi bộ đội về với khuôn mặt khắc khổ, rất nghiêm túc và thỉnh thoảng còn xưng là “đồng chí” trái hẳn với cánh Hà Nội chúng tôi trẻ măng, nói nhiều, tếu táo. Lời thề Hypocrate vẫn còn nhớ và cũng không thể nào quên: với bệnh nhân..., với đồng môn... Nghĩ lại không thấy hổ thẹn với lòng mình, thấy tâm hồn vẫn trong trẻo, trái tim đầy yêu thương với con người, với nghề nghiệp... cho đến ngày hôm nay.

6 năm học trôi qua thật nhanh. Ngày ra trường cũng là một ngày thu thật đẹp, kỷ niệm 90 năm ngày thành lập Trường Y Hà Nội. Lời thề xưa lại được đọc trang nghiêm, từng sinh viên lên nhận bằng. Cảm xúc khang khác. Đó là vinh dự nhưng nặng trĩu trách nhiệm. Nỗi buồn phải chia tay những người bạn 6 năm tri kỷ. Thêm nữa là chọn chuyên khoa gì để học tiếp. Nam giới ai cũng thích chuyên ngành ngoại, vốn được tiếng là “ăn to, nói lớn” nhưng đối với tôi lại quá xa vời do không thi đỗ nội trú. May thay, nhờ người cha định hướng, người mẹ tần tảo, lãnh đạo bệnh viện chấp thuận, tôi đã tìm được công việc và sự nghiệp cho mình tại Bệnh viện Mắt Trung ương.

Ngày tôi nhận được vé và hộ chiếu để đi tu nghiệp tại Pháp cũng là một ngày thu. Cái đẹp của mùa thu cũng trùng với cái hoan hỉ của lòng người. Tôi vui vì sắp bước sang một thế giới học tập tiên tiến, gặp những con người mới, cảnh vật mới. Nhưng cũng đượm buồn và lo nghĩ vì sắp phải xa đứa con trai bé bỏng mới được 9 tháng tuổi và người cha đã ở tuổi xế chiều. Những chiều tháng 10 trời tối sập rất nhanh. Ôm chặt đứa con vào lòng mà suy nghĩ thật mông lung, muốn đi nhưng lòng còn ở lại. Nước Pháp mà tôi đến gần như không có mùa thu. Trời lạnh buốt vào buổi sáng, băng tuyết nhuộm bạc phơ cây cỏ. Không có trời xanh, mây trắng nữa. Vòm trời thấp tịt, sầm sập tối, gió lạnh ù ù như giục tôi nhanh chui vào không gian nhỏ bé và ấm cúng của mình. Nơi ấy là căn phòng nhỏ nhưng tiện nghi, chiếc tivi luôn bật to, máy tính đã online. Tôi luôn thích thú với bữa cơm mình tự nấu.

Thế đấy! “Xuân tàn, thu tán, nguyệt tan” là vòng luân hồi không thể dừng lại. Đôi khi tôi ước ao có thể làm lại điều gì đó, có thể quay lại những thời khắc đẹp ngày xưa. Chẳng bao giờ được vậy, có chăng chỉ là trong giấc mộng rồi lại phải quay về với ngày hôm nay. Chúng tôi - những sinh viên Y khóa 1986-1992 lại sắp có dịp được “ôn nghèo, nhớ khổ” trong dịp kỷ niệm 110 năm Trường Y Hà Nội tới đây. Nghĩ đến lại thấy bồi hồi làm sao! Kỷ niệm ai cũng có. Nó hun đúc nên con người chúng ta hiện tại, định hướng cho chúng ta trong tương lai, vì thế đáng để ta phải trân trọng?!

Hà Nội một chiều thu 2012

BS.Hoàng Cương (Bệnh viện Mắt Trung ư

Mạng Y Tế
Nguồn: Nguồn Internet (news-cam-xuc-mua-thu-6143.html)

Chủ đề liên quan:

cảm xúc

Tin cùng nội dung

  • yêu thầm
    Hiện tại em thấy mình yêu thầm thầy giáo. Thầy đã có vợ và hai con. Hằng ngày em đi học và rất hay để ý đến thầy.
  • Quý ông cũng có lúc khó mở lời
    Phụ nữ phức tạp còn đàn ông thì thẳng thắn. Thế nhưng, quý ông cũng có những lúc khó mở lời.
  • Đàn ông nói dối nhiều gấp đôi phụ nữ
    Nữ giới thường được cho là hay nói giảm nói tránh, ít chịu thẳng thắn, thành thật về những gì bản thân cảm thấy.
  • 10 cảm xúc bất ngờ khi vừa làm cha
    Không cách nào so sánh được tình yêu mà người cha dành cho con mình với tình yêu mà bạn dành cho những người khác.
  • Cảm xúc của vợ quyết định hạnh phúc hôn nhân
    Khi người vợ cảm thấy hài lòng, cô ấy sẽ gắng sức để mang lại trải nghiệm tương tự cho chồng mình.
  • Cảm xúc dẫn đường lên đỉnh?
    T*nh d*c không phải chỉ nhằm giải quyết nhu cầu phần “con” mà nó đòi hỏi chủ nhân của bữa tiệc phải thật tinh tế và phụ thuộc nhiều vào các chất xúc tác nữa.
  • Món canh giúp nàng tăng cảm xúc
    Ở tuổi trung niên, nhiều yếu tố chi phối sức khỏe: áp lực công việc và gia đình... khiến đời sống chăn gối của chị em cứ lụi dần...
  • Lá thư nhiều cảm xúc của một bà con người dân tộc!
    Đọc lá thư, ban biên tập cũng cảm thấy xúc động trước những nét chữ run rẩy, nhiều câu từ còn ngô nghê của một người dân tộc đã có tuổi. Ông đã nhiều lần nhắc tới hai từ “cảm ơn” các bác sĩ, cảm ơn “bác sĩ Bộ Trưởng”.
  • Rối loạn cảm xúc lưỡng cực
    Rối loạn lưỡng cực, còn được biết đến với tên gọi rối loạn cảm xúc lưỡng cực hay bệnh lý hưng-trầm cảm, là một rối loạn của não bộ gây ra những biến đổi bất thường về cảm xúc, sinh lực, mức độ hoạt động và khả năng thực hiện những sinh hoạt thường nhật
  • Sự ảnh hưởng của cảm xúc đến sức khoẻ
    Cơ thể phản ứng tùy theo cảm xúc và suy nghĩ của bạn. Hiện tượng này thường được gọi là sự liên kết giữa thể chất và tinh thần.
Tải ứng dụng Mạng Y Tế trên CH PLAY