Phần lớn trẻ mắc rối loạn tăng động giảm chú ý thường bị cho rằng nghịch ngợm quá mức và sống tắc trách chứ không được hiểu rằng các em bị bệnh.
"Trẻ chậm chạp, kém linh hoạt so với bạn bè, hoặc quá hiếu động, kém tập trung… nếu không điềutrị kịp thời thì bệnh sẽ tiến triển ngày càng trầm trọng" - BS cao cấp Lý Trần Tình, Giám đốcBV Tâm thần Hà Nội chia sẻ với PV về bệnh rối loạn tăng động giảm chú ý.
Vậy phải dựa vào những dấu hiệu nào để nhận biết đó là rối loạn tăng động giảm chú ýthưa bác sĩ?
Trẻ mắc rối loạn tăng động giảm chú ý (Attention-deficit/hyperactivity disorder: ADHD) thường cóbiểu hiện như: hay mơ màng; không tuân theo các chỉ dẫn và không chú ý lắng nghe khi thực hiện cácnhiệm vụ hoặc hoạt động có tính tổ chức; dễ dàng bị phân tâm và hay cựa quậy tay chân; thường nóiquá nhiều, cắt ngang hoặc xen vào cuộc nói chuyện hoặc trò chơi của người khác; gặp khó khăn trongviệc chờ đợi.
ADHD thường gặp ở nam giới hơn ở nữ giới, các biểu hiện hành vi cũng có thể khác nhaugiữa nam và nữ. Ví dụ, các bé trai có thể có hiếu động quá mức trong khi các bé gái có xu hướng kémchú ý một cách lặng lẽ.
Hầu hết bệnh được phát hiện ở những năm đầu trẻ đến trường vì lúc đó phải tiếp xúc với những môitrường mới có những quy tắc, nề nếp nhất định. Quá trình tiến triển của ADHD rất phong phú. Cáctriệu chứng biểu hiện dai dẳng, có thể kéo dài tới tuổi vị thành niên hoặc trưởng thành chiếmkhoảng 50% các trường hợp.
Cho đến nay, phần lớn trẻ mắc rối loạn tăng động giảm chú ý không được công nhận là đang bịbệnh. Thay vào đó, người ta cho rằng trẻ nghịch ngợm quá mức và sống tắc trách. Chúng không đượcđiều trị theo phương pháp thích hợp và dẫn tới hậu quả xấu.
Khi trẻ mắc bệnh này thì cuộc sống bị ảnh hưởng như thế nào?
ADHD khiến trẻ có thể phải đối mặt với những khó khăn trong việc phát triển lòng tự trọng, thànhtích học tập ở trường kém và gặp rắc rối trong các mối quan hệ khiến cuộc sống của trẻ gặp khókhăn.
Ví dụ, trong lớp, có thể dẫn đến thành tích học tập kém và chịu sự chế giễu hay trách mắng từbạn học và người lớn. Chính vì sự tăng động nên trẻ dễ bị T*i n*n và thương tích nhiều hơn so vớitrẻ khác.
ADHD khiến trẻ gặp khó khăn trong giao tiếp. Đặc biệt, trẻ có nguy cơ cao trở nên lạmdụng rượu và M* t*y cũng như các hành vi phạm pháp khác.
Để điều trị bệnh lý này phải áp dụng như thế nào, thưa bác sĩ?
Điều trị thường bao gồm Thu*c và những can thiệp về hành vi. Việc chẩn đoán và điều trị sớm cóthể tạo nên một sự khác biệt lớn trong kết quả điều trị bệnh.
Cha mẹ bệnh nhân được bác sĩ tư vấn
Ông có lời khuyên gì đối với cha mẹ bệnh nhân ADHD?
Việc phòng bệnh ADHD không đơn giản vì nguyên nhân chưa rõ ràng và có yếu tố di truyền nhưngchúng ta cũng có thể phòng ngừa bằng cách tránh những yếu tố nguy cơ như đảm bảo an toàn sinh nở,phòng chống những bệnh gây tổn thương não bộ, không hút Thu*c uống rượu khi mang thai, tránh tiếpxúc với các chất kim loại nặng, Thu*c trừ sâu, không sử dụng các phẩm màu thực phẩm gây độc hại.
Hạn chế trẻtiếp xúc nhiều với màn ảnh. Không cho trẻ em xem tivi hoặc chơi trò chơi điện tửquá nhiều trong 5 năm đầu tiên của cuộc đời.
Khi trẻ mắc ADHD, cần đưa trẻ đi khám tại các chuyên khoa nhi và chuyên khoa tâm thần. Nếu khôngcan thiệp kịp thời sẽ thiệt thòi cho đứa trẻ sau này.
Cảm ơn ông!
Theo Lưu Hường - VOV