Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội (LĐ-TBXH) đề xuất điều chỉnh chuẩn mức sống tối thiểu là 1.586.000 đồng/người/tháng ở khu vực nông thôn và 2.065.000 đồng/người/tháng ở khu vực thành thị.
Bộ lđ-tb&xh đã có tờ trình gửi chính phủ về việc ban hành nghị định quy định chuẩn nghèo đa chiều quốc gia giai đoạn 2021- 2025.
![Đề xuất nâng chuẩn mức sống tối thiểu giai đoạn 2021-2025 Đề xuất nâng chuẩn mức sống tối thiểu giai đoạn 2021-2025]() |
Bộ LĐ-TB&XH đề xuất nâng chuẩn mức sống tối thiểu là 2.065.000 đồng/người/tháng ở khu vực thành thị. (Ảnh minh họa) |
Theo bộ lđ-tb&xh, quy định về chuẩn nghèo đã bộc lộ một số nội dung lạc hậu, bất cập. cụ thể, chuẩn nghèo về thu nhập bằng 70% chuẩn mức sống tối thiểu tại thời điểm năm 2015 với mức 700.000 đồng/người/tháng ở khu vực nông thôn và 900.000 đồng/người/tháng ở khu vực thành thị đã không còn phù hợp và không thể áp dụng cho giai đoạn 2021-2025.
Bên cạnh đó, một số chỉ số đo lường tiếp cận nghèo đa chiều chưa cụ thể, khó đo lường, khó xác định khi thực hiện hoặc không còn phù hợp với điều kiện kinh tế đến xã hội giai đoạn tới, gồm chỉ số tiếp cận các dịch vụ y tế, trình độ giáo dục của người lớn, tình trạng đi học của trẻ em, nguồn nước sinh hoạt và vệ sinh, tiếp cận thông tin.
Thực tiễn áp dụng chuẩn nghèo cũng chưa phân loại chính xác các nhóm hộ nghèo theo nhu cầu cần hỗ trợ, phản ánh các đặc điểm nổi bật của hộ; đặc biệt là nhóm hộ nghèo “kinh niên” thuộc đối tượng bảo trợ xã hội.
Việc thiếu các cơ chế, chính sách, giải pháp tác động phù hợp đối với nhóm hộ nghèo thuộc đối tượng bảo trợ xã hội đã làm ảnh hưởng đến hiệu quả thực hiện mục tiêu giảm nghèo bền vững...
Để khắc phục những bất cập này, bộ lđ-tb&xh đề xuất nâng chuẩn mức sống tối thiểu là 1.586.000 đồng/người/tháng ở khu vực nông thôn và 2.065.000 đồng/người/tháng ở khu vực thành thị.
Theo bộ lđ-tb&xh, chuẩn mức sống tối thiểu này được xác định dựa trên phương pháp tính toán chi phí cho các nhu cầu tối thiểu của con người (chi tiêu cho lương thực thực phẩm đáp ứng nhu cầu năng lượng (kcal) tối thiểu cần thiết để duy trì sinh hoạt bình thường của con người và các chi tiêu phi lương thực, thực phẩm) và được quy ra bằng tiền.
Phương pháp này được các tổ chức quốc tế khuyến nghị áp dụng cho các nước đang phát triển, cũng là phương pháp đã được áp dụng từ trước đến nay ở Việt Nam.
Tại dự thảo Nghị định, Bộ LĐ-TB&XH cũng đề nghị bổ sung những quy định về tiêu chí nghèo đa chiều, tiêu chí về thiếu hụt các dịch vụ cơ bản... Các tiêu chí này đều cao hơn trước.
Cụ thể, các chỉ số đo lường mức độ thiếu hụt dịch vụ xã hội cơ bản bao gồm các chỉ số: dinh dưỡng; bảo hiểm y tế; trình độ giáo dục, đào tạo của người lớn; tình trạng đi học của trẻ em; chất lượng nhà ở; diện tích nhà ở bình quân đầu người; nguồn nước sinh hoạt an toàn; nhà tiêu hợp vệ sinh; tiếp cận thông tin; tài sản phục vụ tiếp cận thông tin và sử dụng dịch vụ viễn thông; tiếp cận việc làm; người phụ thuộc trong hộ gia đình.
Theo tính toán của bộ lđ-tb&xh, việc áp dụng chuẩn nghèo mới không làm gia tăng nguồn lực thực hiện chương trình mục tiêu quốc gia về giảm nghèo và an sinh xã hội bền vững giai đoạn 2021- 2025 (do chính phủ bố trí nguồn lực tùy thuộc vào khả năng cân đối ngân sách).
Trong 27 năm vừa qua, việt nam đã 7 lần ban hành chuẩn nghèo quốc gia theo chủ trương chuẩn nghèo giai đoạn sau luôn cao hơn giai đoạn trước và tiệm cận chuẩn mức sống tối thiểu.